Nhớ thời cấp 2, mới lần đầu cầm vợt là đánh được cầu liền, đánh qua đánh lại với mấy người bạn ít khi bị rớt cầu lắm, rồi vô set đánh càng hăng nữa, thấy mấy anh lớn đập mấy quả cầu siêu mạnh, siêu nhanh, không kịp nhìn thấy luôn, mình nhìn thấy mà hâm mộ quá trời. Thế là nhờ ngày đâu tiên đó mà cảm hứng về cầu lông bắt đầu nhen nhóm.
Thế rồi cũng lên mạng xem hướng dần chơi cầu, nhưng vấn đề lúc đó Khoa gặp phải đó mà nhiều clip dạy khác nhau, mỗi thầy một cách, rồi có lúc cầm tay đúng rồi mà đánh không được, nhiều khi cầm sai lại đánh được, cầm kiểu chuẩn toàn đánh hụt cầu hoặc trúng cán thôi.
Lúc đó mỗi ngày test một phong cách khác nhau, nhưng hình như cái nào mình cũng thấy bất ổn. Và càng rối hơn khi nghe mấy anh chị nói đánh sai kỹ thuật dễ bị chấn thương, đặc biệt mới đánh mà đánh sai tay lâu quá sẽ thành thói quen, khó sửa về sau này.
Thế là mình suy nghĩ phải đi học 1 lớp để có thầy chỉnh sửa cho chắc ăn.Nhưng cấp 2 – lớp 8 làm gì có tiền mà đi học, mẹ cho 1 ngày 15 – 20k đi học ăn sáng.Thế là ăn ít, ít đi chơi, gói ghém lắm được 300k đầu tiên sau hơn 1 tháng. Thế là đóng tiền đăng ký học.
Không biết bạn có giống như mình ngày xưa không, mình giờ nhìn lại, mình thấy đó là quyết định rất đúng đắn và sáng suốt của mình.
Khi học trực tiếp mình được thầy hướng dẫn một cách cụ thể, đặc biệt là được giải đáp những cái thắc mắc không biết hỏi ai. Và đặc biệt lúc đó mình mới nhận ra rằng, nhiều lúc 1 động tác phải tập đi tập lại hàng trăm, hàng ngàn lần thì cơ thể mới phản xạ mới quen, nhiều khi mình xem youtube động tác đó mình thấy đơn giản nhưng đánh được như vậy cần phải luyện. Vì vậy mới cần có thấy để phát cầu chuẩn và lặp đi lặp lại để có thời gian trau chuốt từng động tác một, chứ đánh trong set máu lên chạy tùm lum nhiều khi đánh sai nhiều mà không hay.
Thật sự mình rất biết ơn 1 tháng đó của thầy Đức – Cần Thơ đã giúp mình có nền tảng.
Nhờ nền tảng đó mà từ 1 thằng nhóc, ốm yếu, ít nói, còi cọc, chỉ mê phim hoạt hình, mê game mà giờ có mê thứ khác lành mạnh hơn đó là Cầu Lông.
Không những thế càng chơi thì sự tự tin mình càng tăng lên, mình đỡ rút rè như trước và mình có thêm nhiều người bạn tốt, đặc biệt là biết nhiều anh chị lớn, họ đã chia sẻ cho mình nhiều kinh nghiệm sống quý giá trong đời. Thật đáng quý
Nhưng nhìn lại quá khứ, mình vẫn luyến tiếc một điều, giá mà mình có tầm nhìn xa hơn, đỡ hiếu thắng hơn chịu khó dành tiền học thêm 6 tháng – 1 năm, thì bây giờ mình tin là sẽ đánh tốt hơn và không phải dính những cú fail ngớ ngẩn do không biết đánh sao. Quả thật lúc đó mình đã quá tự cao, mình nghĩ học 1 tháng là giỏi rồi.
Nên nếu có một thời khuyên cho các bạn mới chơi (beginner), thì mình nghĩ tốt nên đầu tư theo học ít nhất tầm 6 tháng – 1 năm. Mình tin là khoản đầu tư xứng đáng, vì bạn chỉ đầu tư 1 lần nhưng kỹ năng sẽ theo bạn rất lâu sau này. Đặc biệt là ba mẹ có con em như ở tuổi mình hồi đó, khi các em có được những đam mê lành mạnh thì các em sẽ không bị nghiện điện thoại, nghiện game mà chăm chỉ thể dục thể thao và còn có thêm nhiều người bạn tốt nữa. Đó thật sự là hành trang ý nghĩa cho các em sau này. Cảm ơn bạn đã đọc hết câu chuyện của mình!Nếu được hãy chia sẻ trải nghiệm của bạn ở bên dưới để chúng ta cùng giao lưu học hỏi nhé. Tác giả: Dư Anh Khoa
SÁCH CỦA TÁC GIẢ DƯ ANH KHOA

Quyển sách này sẽ mang đến cho bạn:

2 tuyệt chiêu TẠO ĐÀ đánh bay trì hoãn ngay lập tức.

3 bí quyết GIỮ ĐÀ duy trì động lực, kiến tạo thói quen.
