Câu chuyện này Khoa đã nghe đi nghe lại từ cấp 3, đến nay chắc hơn chục lần rồi. Nhưng mỗi lần nghe lại thì lại càng thấm hơn.
Vì ngày xưa Khoa chơi cầu lông hay hiếu thắng lắm, kiểu mình đánh tốt mà đồng đội mình đánh hư nhiều là mình bực, mình khó chịu. Có thể không nói thẳng trực tiếp nhưng lúc đó mình cứ nghĩ là do đồng đội mình dỡ quá nên mình mới thua.
Nhưng sau này khi trưởng thành hơn, qua nhiều sóng gió của cuộc sống khi đó mình chơi cầu lông cảm giác khác hơn, lúc trước mình chỉ có niềm vui của sự chiến thắng, còn giờ mình cảm được niềm vui của sự kết nối, nâng đỡ, động viên đồng đội.
Cũng giống như câu chuyện trên, chiến thắng bạn có thể dễ dàng quên. Nhưng cách đối xử tử tế với nhau thì khó lòng mà quên được.
Vì vậy, dù chơi cầu lông hay bất cứ làm gì, hãy luôn tử tế, động viên và mang lại năng lượng lành cho người xung quanh. Chỉ bấy nhiêu thôi bạn sẽ thấy cuộc sống mình ý nghĩa hơn rất nhiều
Tác giả: Dư Anh Khoa
Câu chuyện rất cảm động và bài học thật sâu sắc.
Cảm ơn chia sẻ của anh.
Cảm ơn An đã ủng hộ blog.
Khi nào có cơ hội mình giao lưu cầu lông nhé 💪💪💪