Thế rồi thời gian thánh thót trôi. Tôi lên SÀI GÒN đi học và bắt đầu hành trình tự lập của mình. Nhưng nói tự lập chứ lúc đó ba mẹ vẫn gửi tiền hàng tháng lên giúp tôi lo chuyện ăn ở. Và thật sự khi đi làm rồi tôi mới hiểu thế nào là cơm, áo, gạo, tiền và bộn bề cuộc sống.
Công việc đầu tiên tôi đi làm lương chỉ 9.5k/h. Làm cả tháng tôi mới được hơn 1.5tr và công việc thứ 2 thì được 17k/h làm chăm thì tháng cũng 3,5tr.
Thử hỏi 3.5tr/ tháng làm sao mà tự lập được, tiền ăn ở không đã không đủ huống hồ tiền học.
Có những đêm tôi không ngủ, nhìn chầm chầm lên nóc nhà trọ suy nghĩ về tương lai và quá khứ. Chợt âm thanh “tạch tạch” của tiếng máy may của ba tôi hôm nào lại vọng về. Lúc đó tôi mới hiểu nổi khổ của ba mẹ. Tôi tự trách tại sao lại ích kỷ như vậy, 2 hàng mi của tôi bắt đầu đẩm lệ.